CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Luôn Có Người Đợi Anh


Phan_6

Mấy phóng viên quay trở về tòa báo mà không thu hoạch được gì. Ai ai cũng ngại báo cáo. Thế này, họ chỉ có thể công khai đăng lời xin lỗi mà thôi.

Sau khi lời xin lỗi được đang công khai, trên mạng lại rộ lên tranh luận. Có một bộ phận cư dân mạng đã tin. Có người còn nói: “Tôi cảm thấy chuyện này quá hoang đường. Trừ khi Liên Gia Kỳ là ke ngốc, nếu không sao lại chạy đến đi đánh một cô gái, lại còn ngay trước cửa nhà người ta nữa, xung quanh có nhiều hàng xóm như vậy, gần đó còn có đồn cảnh sát, chẳng phải tự gây phiền phức cho mình sao? Cho dù anh ta thật sự muốn đánh người trút giận thì cũng đâu cần phải đích thân ra tay. Có tiền thì thuê mấy tên lưu manh chặn đường cô gái đó rồi cho một trận. Cô ấy bị đánh cũng chẳng biết đi kiện ai.”

Một bộ phận khác lại có thái độ nghi ngờ. Có người nói: “Xời! Gì chứ? Chắc chắn là Liên Gia Kỳ dùng tiền mua chuộc mấy tòa báo nên họ mới đổi giọng như vậy. Kẻ có tiền xui khiến quỷ thần thế nào chẳng được.”

Chương 13

 

Khi các phóng viên củ tòa báo tìm đến nhà họ Diệp thì Điền Điền đang chăm sóc mẹ cô ở bệnh viện . Chuyện xảy ra khi bà Điền Quyên đang trực ca. Theo lời y tá trưởng, sáng sớm bà đến nhận ca đã thấy có gì đó bất thường, tinh thần có vẻ lơ đãng. Kết quả, chưa đầy nửa tiếng, khi đưa mẫu thử của bệnh nhân đến khoa hóa nghiệm, xuống cầu thang bộ, bà không cẩn thận bị hụt chân, cả người lăn từ trên cầu thang xuống. Khi đó, bà mê man bất tỉnh, và được đưa đến phòng cấp cứu. Bắc sĩ kiểm tra kỹ càng, chuẩn đoán xương cánh tay phải và xương sườn thứ chín bên trái bị gãy, ngoài ra có dấu hiệu não bị chấn động nhỏ, cần phải nằm viện điều trị.

Nhận được điện thoại của bệnh viện, Điền Điền kinh hãi thất sắc. Cô vừa lo lắng vừa sợ hãi khóc òa lên. Y tá trưởng vội an ủi coo trong điện thoại. “Đừng lo lắng quá! Vết thương của mẹ cháu không nghiêm trọng lắm đâu. Từ từ rồi bà sẽ khỏe lại thôi.”

Dù biết vết thương không quá nghiêm trọng, nhưng Điền Điền vẫn rất lo. Vì rõ ràng tai nạn do lơ đãng lần này là ảnh hưởng từ chuyện bố cô bị tai nạn xe năm xưa. Cô sợ bà sẽ lại giống như năm đó, suốt một thời gian dài ở trong tình trạng như bị thôi miên, càng sợ vì chuyện này mà mẹ cô lại phải uống thuốc chống trầm cảm lần nữa.

Từ sau khi mẹ Điền Điền bị thương phải nằm viện, ngày nào cô cũng ở trong bệnh viện chăm sóc bà. Cô mang hết cả đồ dùng cá nhân đến phòng bệnh và còn thuê thêm một giường để ở lại. Cô hoàn toàn không về nhà. Một là để có thể chăm sóc tốt cho vết thương của mẹ mình, hai là cô cũng biết thế nào các phóng viên cũng đến làm phiền, tốt nhất là tránh đi một thời gian.

Thấy bà Điền Quyên có một cô con gái hiểu biết và chăm sóc mẹ chu đáo như vậy, các bệnh nhân cùng phòng đều rất ngưỡng mộ, khen bà có phúc. Bà Điền Quyên nhìn con gái mỉm cười mà xót xa. Đúng vậy, bà có phúc, có được một cô con gái ngoan, nhưng tiếc là phúc không đủ nên chồng bà mới ra đi sớm như vậy.

Cứ nghĩ đến người chồng đã sớm qua đời của mình, bà Điền Quyên lại rơi lệ. Điền Điền biết rõ tại sao mẹ mình lại khóc nhưng không dám nói ra, cô chỉ có thể nhẹ nhàng khuyên bà: “Mẹ, mẹ đừng như vậy. Mẹ cứ thế con lo lắm!”

Bà Điền Quyên lấy gạt nước mắt : “Mẹ không sao. Điền Điền, con yên tâm. Vì con, mẹ sẽ không để mình xảy ra chuyện gì đâu.”

Lời của mẹ cũng khiến Điền Điền yên tâm được phần nào.

Biết tin bà Điền Điền bị ngã phải nằm viện. Du Tinh vội vàng chạy đến thăm ngay. Cái miệng liến thoắng hay nói hay cười của cô khiến sắc mặt bà Điền Quyên khá hơn rất nhiều.

Du Tinh ngồi lại khoảng nửa tiếng thì xin phép bà cho bà nghỉ ngơi. Điền Điền tiễn cô, vừa ra khỏi cửa phòng bệnh, cô đã nói ngay: “Điền Điền, lại có tin tức mới về Liên Gia Kỳ đấy. Cậu đã biết chưa?”

Điền Điền lắc đầu. Mấy ngày nay, cô chỉ ở bệnh viện chăm sóc mẹ, chẳng có tâm trạng nào để ý những chuyện bên ngoài. Cô chẳng hề đọc báo, cũng chẳng lên mạng nên không biết gì cả. “Lại sao thế? Hay là nói chuyện anh ta ra tay đánh tớ?”

Về chuyện mấy tờ báo đăng tin Liên Gia Kỳ ra tay đánh người tối hôm đó, Điền Điền đã gọi điện cho Du Tinh và nói cho cô ấy biết. Cô biết tin tức đó nói quá sự thực. Tuy tối hôm đó, anh ta có hành động mất bình tĩnh nhưng vẫn chưa đến mức đánh người. Mấy phóng viên này đúng là toàn thêm mắm thêm muối viết mò. Có điều, họ viết như vậy cũng chẳng liên quan gì đến cô nên cô chỉ thản nhiên đứng ngoài mà thôi. Dù sao, gã Liên Gia Kỳ đó cũng chẳng phải hạng người tốt đẹp gì. Có oan thì cũng oan rồi. Ngay hôm sau mẹ cô lại bị ngã nên cô càng chẳng có tâm trạng đâu mà chú ý đến chuyện Liên Gia Kỳ đánh người trên báo có phải sự thực hay không.

Tin mà Di Tinh mang đến lại có lợi cho Liên Gia Kỳ. Có một người mẹ trẻ gọi điện đến tòa soạn nói rằng, sau khi nhìn thấy ảnh của Liên Gia Kỳ trên mạng, cô này nhận ra anh ta chính là người tốt bụng đã nhiệt tình giúp đưa cô con gái bị thương của mình đến bệnh viện ở quảng trường Văn hóa của thành phố chữa trị. Khi đó, anh ta không hề để lại tên tuổi, hay số điện thoại liên lạc mà đi mất luôn. Cô ta luôn muốn cảm ơn nhưng không tìm được người. Đến khi làn sóng dư luận dồn dập trên mạng thì cô ta mới biết hóa ra người tốt bụng đó chính là Liên Gia Kỳ đang được công chúng chú ý.

Tòa soạn báo nhanh chóng cử phóng viên đến phỏng vấn cô Dư, bà mẹ trẻ này. Cô Dư kể lại chi tiết chuyện xảy ra hôm đó. Lúc ấy cô dẫn cô con gái nhỏ bảy tuổi đi trượt băng ở quảng trường. Con gái cô rất thích trượt băng. Cháu cùng một đám bạn nhỏ chơi rất vui. Nhưng đang trượt thì cháu không cẩn thận bị ngã, chảy máu đầu, khóc rất thảm thiết. Khi đó, cô sợ phát khiếp, lập tức ôm con lao như điên ra đường gọi taxi để đến bệnh viện.

“Khi đó, vừa may anh Liên lái xe qua. Vừa thấy tôi bế con gái lao ra chặn xe, anh ta lập tức dừng lại, giúp tôi bế cháu lên xe và đưa chúng tôi đến bệnh viện. Lúc ấy tôi vô cùng rối trí. Đến bệnh viện tôi chỉ biết bế con chạy thẳng đến phòng cấp cứu. Anh ta đã lo toàn bộ chuyện đăng kí, nộp viện phí mà không hề nói một tiếng nào. Sau khi vết thương của con tôi được băng bó xong và cháu đã nằm truyền dịch thì tôi mới nhớ ra, định đi cảm ơn nhưng anh ta đã đi mất rồi. Sau đó, tôi luôn muốn tìm người tốt bụng này để cảm ơn nhưng đi hỏi han mãi mà không có tin tức gì. Đến hôm nay, tôi thấy ảnh anh ta trên mạng. Người tốt bụng như vậy mà lại trở thành đối tượng công kích của bao nhiêu người, họ nói anh ta là ngụy quân tử, là công tử con nhà giàu bất nhân. Sao có thể nói anh ta bất nhân chứ? Tôithaays anh ta rất nhân hậu. Nếu không thì hôm đó, anh ta sẽ không chủ động giúp đỡ mẹ con tôi.”

Ngừng một lát, cô Dư lại nói tiếp: “Đương nhiên, tôi cũng đã đọc chuyện Liên Gia Kỳ gây tai nạn bỏ trốn tám năm trước. Anh ta cũng đã công khai thừa nhận sai lầm mình phạm phải trên blog và còn lên tiếng xin lỗi người thân của nạn nhân và công chúng. Tôi nghĩ, năm đó, tuy anh ta đã phạm sai lầm nhưng lúc đó anh ta còn quá trẻ. Ai mà không từng phạm sai lầm cơ chứ? Biết sai có thể sửa là được rồi, đúng không? Tôi tin con người anh ta bây giờ đã thay đổi. mấy năm nay anh ta đâu có làm gì sai trái khiến người ta phải lên tiếng? Tại sao cứ nhất định pahir trói người ta vào chuyện đã xảy ra từ tám năm trước? nếu là như vậy thì có cần sửa chữa sai lầm không? Tóm lại, tôi cảm thấy những cáo buộc trên mạng bây giờ là vô cùng mất lý trí.”

Sau khi tòa soạn này độc quyền đăng tải bài phỏng vấn cô Dư, không ít các phương tiện truyền thông cũng đăng tin về nó. Trên mạng tự nhiên lại nổi lên một làn sóng.Dân mạng chia thành hai thái cực rất rõ ràng.Số người nói tốt cho Liên Gia Kỳ bắt đầu nhiều lên. Họ cũng rất tán đồng câu nói của cô Dư: “Ai mà không từng phạm sai lầm? Biết sai có thể sửa là được rồi.” Có thể nói là nhân chứng lần này đã trấn áp được dư luận về chuyện tám năm trước và còn khẳng định thêm một điều: không thể quy kết những người giàu có đều là kẻ xấu. giàu có không phải là tội lỗi. Con của người giàu phạm sai lầm không có nghĩa là tội đó tăng thêm một bậc. Điều này hoàn toàn là do tâm lý hận người giàu có mà thôi.

Nhưng vẫn còn khá nhiều cư dân mạng ghét Liên Gia Kỳ. Lí do của họ là dù nói thế nào, anh ta cũng đã gây tai nạn rồi bỏ trốn lại hại người ta rồi còn bất chấp tính mạng của họ mà bỏ đi. Năm đó anh ta cũng đã hai mươi tuổi, Là người trưởng thành, anh ta phải chịu trách nhiệm về những hành động mà mình gây ra. Hành vi xấu xa này dù là tám năm trước hay tám năm sau thì đều phải bị cực lực lên án. Đặc biệt là khi Điền Điền vạch trần chuyện của anh ta trước đây trong buổi phỏng vấn, anh ta đã chạy đến nhà họ Diệp ngay trong tối đó và để xảy ra xô xát. Anh ta đã thừa nhận, tối đó đúng là anh ta có nhất thời mất bình tĩnh. Điều này chứng tỏ tính cách con người này có vấn đề, không đáng được tha thứ như thế.

Còn có người cho rằng, sự xuất hiện của cô Dư này rất khả nghi. Ở đâu tự nhiên nhảy ra một người phụ nữ chủ động liên hệ với tòa soạn lớn tiếng nói tốt cho Liên Gia Kỳ như thế, khiến người ta cảm thấy có chút nghi ngờ. Không chừng anh ta đã dùng tiền để thuê người dẹp yên chuyện này cũng nên.

Về thái độ thù ghét người giàu có, có người đã phát ngôn phản đối: “Giàu có đúng là không có tội nhưng chúng tôi hận người giàu có đem đến sự bất công.” Hai phải ở hai thái cực khác nhau liên tục tranh luận kịch liệt và trở thành một trong những chủ đề nóng nỏng trên blog.

Du Tinh nói: “Cả sáng nay tớ đã ngồi xem blog. Có không ít người không tin lời của cô Dư này, cho rằng rất có thể là Liên Gia Kỳ thuê. Cũng không biết là thật hay là giả nữa.”

Di động hết pin, Điền Điền phải mượn di động của Du Tinh để lên mạng. Cô đọc kỹ bài phỏng vấn liên quan đến cô Dư đó và chú ý đến một chi tiết. Ngày con gái cô ấy xảy ra chuyện chính là ngày nghĩ đông đầu tiên của trường. Điền Điền còn nhớ rất rõ, tối hôm đó, Hoắc Khởi Minh mời cô đi xem triển lãm tranh của Hoắc Lệ Minh. Lúc ấy Lien gia Kỳ đã đến muộn. Khi anh ta xuất hiện, trên tay áo sơ mi của anh ta có mấy vết máu không khó phát hiện lắm. Khi đó, Hoắc Khởi Minh hỏi anh ta có chuyện gì xảy ra, anh ta chỉ nói qua loa là có chút chuyện trên đường nên đến muộn mà không hề nói rõ nguyên nhân.

Qua chi tiết này, Điền Điền hiểu ra lời của cô Dư kia là thật. Hôm đó, Liên Gia Kỳ đến muộn chính là vì bận đưa mẹ con họ đến bệnh viện. Tay áo anh ta có vết máu, có lẽ là do khi bế cô bé bị dính phải. Dù Điền Điền không muốn nhưng cũng không thể không thừa nhận. Trong chuyện này, Liên Gia Kỳ đã biểu hiện rất tốt, là người tốt bụng không sai một phân một li nào. Tại sao tám năm trước, anh ta không làm như vậy? Nếu lúc đó, sau khi đâm xe vào bố cô, anh ta không sợ hãi bỏ trốn thì bây giờ cô cũng không hận anh ta đến thế.

Đương nhiên, bây giờ anh ta có thể thay đổi, cũng còn tốt hơn là tiếp tục làm người xấu vô trách nhiệm. Điền Điền bắt đầu có thể bình tĩnh để suy nghĩ. Nếu lần này Liên Gia Kỳ lao đao như vậy, anh ta cũng đã thực sự thay đổi, sau này cô cũng không cần phải cố ý nhằm vào anh ta , quyết đấu với anh ta nữa. Cô đã giảm bớt lòng thù hận rồi.

Sau khi Du Tinh rời khỏi bệnh viện không lâu, Hoắc Khởi Minh gọi điện cho Điền Điền.

“Thiên Vũ nói, Du Tinh bảo cậu ấy là mẹ cô đang nằm viện. Không có chuyện gì chứ?”

“Cảm ơn anh. Mẹ tôi không sao. Mấy ngày nữa là bà được ra viện rồi.”

“Vậy thì tốt. Một tuần nữa là đến Tết rồi. Nếu ăn tết ở bệnh viện thì sẽ không được hay lắm.”

Đúng vậy, chỉ còn vài ngày nữa là đến đêm Giao Thừa, nhà nào cũng bận rộn chuẩn bị. Mỗi năm đến dịp này, hai mẹ con đều bắt đầu làm bánh chẻo. Nhưng bây giờ, bà Điền Quyên đang nằm viện, một mình Điền Điền cũng chẳng làm nữa. Cô chỉ có thể ra chợ mua bánh chẻo làm sẵn thôi. “Phải rồi. Tôi đến bệnh viện thăm bác gái một chút có tiện không?”

Điền Điền vội cảm ơn rồi từ chối: “Không cần, không cần đâu. Mẹ tôi… tâm trạng đang không được tốt lắm, không muốn gặp người lạ. Để sau rồi hẵng nói.”

Điền Điền không muốn để Hoắc Khởi Minh chạy đến thăm, một phần vì, đúng là mẹ cô khá trầm lắng, chẳng có tâm trạng nào mà tiếp khách, huống hồ còn là một người lạ mặt không quen biết, hai là, cô chưa từng có bạn nam thân thiết, đến bạn nam cùng học cũng chưa từng dẫn về nhà. Bỗng nhiên, một Hoắc Khởi Minh từ đâu chạy đến, nhất định mẹ cô sẽ hiểu lầm anh ta là bạn trai cô. Cô không muốn có sự hiểu lầm như vậy.

Hoắc Khởi Minh nghe giọng kiên quyết của cô thì cũng không nài thêm nữa: “Vậy cũng được. Nếu có chuyện gì cần giúp, cô cứ gọi điện cho tôi. Đừng khách sáo.”

“Cảm ơn anh Hoắc.”

“Điền Điền, cô đừng khách sáo với tôi được không? Chúng ta đã quen biết nhau lâu như vậy, đều là bạn bè, còn phải gọi trang trọng như thế làm gì? Du Tinh và Thiên Vũ đã sớm gọi nhau bằng tên rồi. Sau này cô cũng gọi tên tôi là được. Thế nào hả?”

Điền Điền cung kính không bằng tuân lệnh, cô thản nhiên gọi cả tên cả họ anh ta. “Vậy cũng được. Cảm ơn anh, Hoắc Khởi Minh.”

Chương 14

 

Hoắc Khởi Minh cúp điện thoại rồi nằm ườn ra sofa. Cách đó không xa, La Thiên Vũ đang đứng trước cửa sổ, cầm điện thoại nói chuyện với ai đó. Không biết đối phương nói gì mà anh ta nghe xong, mặt lộ rõ vẻ vui mừng: “Thật không? Tốt quá rồi!”

Cúp điện thoại, anh ta vui mừng nhào đến chỗ Hoắc Khởi Minh, nói: “Khởi Minh, có tin tốt đây. Sau khi cho người điều tra tư liệu về cô Dư thì phát hiện ra anh trai cô ta đang là việc ở một công ty con của tập đoàn Liên thị, cách đây không lâu còn được đề bạt làm tổng giám đốc bộ phận. Chúng ta có thể dựa vào điểm này để viết bài đấy.”

Hoắc Khởi Minh nghe xong mừng rỡ: “Thật không? Vậy thì càng hay. Lập tức liên hệ với công ty PR mà chúng ta thuê đi, để họ phát tán tin tức này trên mạng. Phát đi càng rộng càng tốt.”

La Thiên Vũ tán thành gật đầu: “Tin tức này mà phát ra thì Liên Gia Kỳ có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội. Có tầng quan hệ này e là chẳng ai tin lời cô Dư đâu.”

“Chẳng phải sao? Liên Gia Kỳ, có trách thì trách cậu ta không may thôi. Khó khăn lắm mới có một người nói giúp thì lại có quan hệ khó thanh minh. Tự nhận mình xui xẻo đi. Lần này, bản thiếu gia nhất định sẽ chơi cho cậu chết thì thôi.”

Từ sau khi tin Liên Gia Kỳ năm xưa gây tai nạn giao thông rồi bỏ trốn bung ra, Hoắc Khởi Minh đã nắm lấy cơ hội này liên hệ với một công ty PR, và trả giá cao để thuê họ dùng mạng internet gây ra những làn sóng dư luận. Chuyện này càng lan rộng thì họ càng nhận được thù lao cao. Công ty này đã cố gắng hết sức có thể để nâng câu chuyện lên, bao gồm việc tiết lộ tư liệu cá nhân liên quan đến cô Dư lần này.

Không ngoài dự liệu, sau khi tin tức anh trai cô Dư đang làm ở một công ty con của Liên thị được đăng lên, tuyệt đại đa số cư dân mạng đều không chịu tin lời cô ta nữa, bao gồm cả những người trước đây đã từng tin tưởng. Rất nhiều người cho rằng, lần này cô ta đứng ra nói tốt cho anh ta, gây dựng hình tượng cho anh ta đều là giả dối. Nhất định là Liên thị đã đồng ý đem lại điều gì đó cho anh trai cô ta nên cô ta mới xuất hiện để diễn kịch như thế. Do đều đoán như vậy nên trên mạng lại bắt đầu xuất hiện những lời chửi mắng Liên Gia Kỳ. Thậm chí còn có người chửi cả cô Dư.

“Đồ lừa đảo! Đồ lừa đảo bị đồng tiền mua chuộc! Lại còn mặt dày nói dối chuyện của con gái mình. Cô xứng đáng làm một người mẹ.”

Đúng vậy. Vì tiền mà bán cả linh hồn cho quỷ chứ đừng nói là kéo con gái mình vào chuyện xấu xa, Lại còn trù ẻo con gái bị ngã phải vào bệnh viện nữa chứ! Loại người như cô thật đáng khinh bỉ!”

Cô Dư tự nhiên bị đổ oan. Để chứng minh những lời nói của mình là sự thực, cô đã đăng hóa đơn viện phí và các giấy tờ liên quan hôm đó. Một số dân mạng lại đổi giọng, nói có thể hôm đó đúng là con gái cô ta bị thương phải vào viện nhưng chắc chắn là Liên Gia Kỳ không có mặt. Chỉ là họ mượn chuyện này để tạo chứng cứ giả mà thôi. Toàn bộ sự việc chỉ có mình cô nói, ai có thể chứng minh là thật được chứ?

Cô Dư tức quá đến bệnh viện tìm người làm chứng. Nhưng chuyện cách vào này thì bác sĩ, y tá còn nhớ được chứ chuyện xảy ra từ tháng trước thì quả thật khá khó khăn. Hằng ngày, số bệnh nhân vào viện nhiều vô số kể, họ thật sự không thể nào nhớ hết được. Cô chỉ có thể thất vọng quay về. trên blog là vô số comment bày tỏ thái độ khinh bỉ của cư dân mạng. Họ nói, biết ngay là cô sẽ nói bác sĩ y tá không nhớ hết được mà. Đây thật sự là chứng cứ tuyệt diệu.

Thực sự là cô Dư tức không chịu nổi nữa. Trên blog cô đã nói: “Các người luôn miệng nói tôi bị Liên Gia Kỳ dùng tiền mua chuộc. Nếu thật sự anh ta có thể mua chuộc tôi thì cũng có thể mua chuộc được những người trong bệnh viện. Nếu muốn làm giả thì sẽ làm giả tới cùng. Hơn nữa, nếu thật sự muốn tạo bằng chứng giả, việc gì anh ta phải vất vả khổ sở chọn một người có liên quan đến công ty của mình? Một khi bị điều tra ra, chẳng phải là tự mang đá đập vào chân hay sao? Các người cứ nghĩ kỹ đi. Liệu có ai đi làm chuyện ngu xuẩn như vậy không?”

Những lời này được đăng lên đã khiến cư dân mạng bình tĩnh trở lại, một số người bắt đầu comment với thái độ tán đồng, nhưng rất nhanh sau đó lại bị nhấn chìm bởi công ty PR mà Hoắc Khởi Minh thuê. Theo yêu cầu của chủ thuê, đội quân này cố gắng hết sức hướng dư luận đi theo hướng bất lợi cho Liên Gia Kỳ.

Sự việc ngày càng bị đẩy đi quá xa, ông Liên Thắng Kiệt cũng bắt đầu cảm thấy bó tay. Hình tượng con trai cả của ông trước công chúng vốn cực kỳ hoàn hảo nhưng lần này đã bị đạp từ trên mây xuống rồi lại bị xô vào vũng lầy. Đầu tiên là chuyện gây tai nạn giao thông rồi bỏ trốn tám năm trước bung ra; tiếp sau đó là tin đánh người bị bắt đến đồn cảnh sát, bây giờ lại bị nghi là dùng tiền mua chuộc để tạo hình tượng “người tốt” cho mình. Sự việc dồn dập đổ xuống, rắc rối càng lúc càng nhiều. Thật đúng là khiến người ta nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.

Sau khi gọi Liên Gia Kỳ đến bàn bạc, ông Liên Thắng Kiệt quyết định mở một cuộc họp báo để nói rõ mọi việc xảy ra gần đây với công chúng. Khi buổi họp báo được tổ chức, các công ty truyền thông lớn nhỏ đều có mặt đông đủ. Họ vừa phỏng vấn vừa lập tức gõ máy tính đăng tin lên mạng. Đối diện với vô số câu hỏi gay gắt của các phóng viên, Liên Gia Kỳ bình tĩnh trả lời, lần lượt để cho công chúng thấy được những lời đồn đại gần đây về anh là sai sự thật.

“Tôi tuyệt đối không dùng tiền để mua chuộc cô Dư đứng ra nói tốt cho tôi. Còn chuyện anh trai cô ấy làm việc ở Liên thị thì tôi cũng chỉ mới biết khi đọc báo. Nhân viên của tập đoàn Liên thị nhiều vô số kể, tôi không thể nào quen biết tất cả mọi người được.”

“Anh Liên Gia Kỳ, nói như vậy, khi đó anh thật sự đã lái xe đưa mẹ con họ đến bệnh viện? Anh có thể kể lại tình hình cụ thể lúc đó không?”

Vàng thật không sợ thử lửa, Liên Gia Kỳ liền kể lại chi tiết sự việc xảy ra ngày hôm đó. Tất cả đều hoàn toàn khớp với những điều cô Dư đã nói. Có phóng viên cực kỳ khôn lanh còn moi các chi tiết dễ sơ hở ra để hỏi thử xem có tìm được sai sót nào không, nhưng bất luận hỏi thế nào cũng tuyệt đối không có hiện tượng tiền hậu bất nhất.

Hoắc Lệ Minh cũng xuất hiện trong buổi họp báo để làm chứng cho Liên Gia Kỳ. Liên Gia Kỳ vốn không gọi, là cô chủ động đòi được tham gia. “Gia Kỳ, để em giúp anh đi. Sự việc hôm đó xảy ra, tuy em không có mặt nhưng khi anh đến tham gia buổi triển lãm tranh của em, em đã nhìn thấy vết máu trên tay áo anh. Điều này có thể chứng minh hôm đó anh đến muộn là vì bận đưa mẹ con họ đến bệnh viện.”

Lời làm chứng của Hoắc Lệ Minh khiến các phóng viên bán tính bán nghi. Có nữ phóng viên thẳng thắn hỏi lại: “Cô Hoắc, bên ngoài có tin rằng cô và anh Liên Gia Kỳ có quan hệ gắn bó thân thiết với nhau, có đúng thế không? Nếu đúng, cô làm chứng giúp anh ta thì lời nói của cô không có sức thuyết phục cho lắm.”

Qua khẩu hình của nữ phóng viên khi phỏng vấn, Hoắc Lệ Minh đọc và hiểu được lời cô ta nói. Má cô hơi đỏ nhưng vẻ mặt vẫn khá bình tĩnh. Cô không trả lời vế trước của câu hỏi, chỉ trả lời vế sau: “nếu các vị cho rằng lời tôi nói không đáng tin, vậy thì lúc đó còn có hai người thấy Liên Gia Kỳ vội vàng đến và có vết máu dính ở tay áo. Các vị có thể tìm họ để hỏi.”

Nghe thế, đám phóng viên nhao nhao hào hứng truy hỏi: “Xin hỏi hai vị đó là ai?”

“Một trong hai người đó là Hoắc Khởi Minh, anh trai tôi. Đương nhiên theo lý luận của các vị thì anh ấy là anh trai tôi nên tất nhiên sẽ hướng về phía tôi, cũng là nhân chứng không đáng tin. Nhưng vị kia thì các vị tuyệt đối tin lời cô ấy. Cô ấy chính là đương sự trong sự kiện lần này, cô Diệp – con gái ông Diệp Chấn Hùng.”

Hoắc Lệ Minh nêu ra cái tên này khiến các phóng viên đều không ngờ tới. Tất cả đều vô cùng kinh ngạc: “Hả? Là cô ấy sao?”

“Không sai. Khi đó, cô Diệp cũng có mặt. Những gì tôi nhìn thấy thì cô ấy cũng nhìn thấy. Nếu cô ấy đồng ý đứng ra làm chứng thì các vị không còn nghi ngờ sự trong sạch của Liên gia Kỳ trong chuyện này nữa chứ?”

“Nhưng cô Hoắc, làm sao cô có thể khẳng định Cô Diệp sẽ ra làm chứng cho anh Liên? Giữa họ có mối hận thù rất lớn.”

“Tôi không thể khẳng định. Tôi chỉ nói rằng khi đó cô Diệp cũng có mặt mà thôi. Nếu các vị không tin lời tôi thì có thể tìm cô ấy hỏi chuyện xảy ra hôm đó.”

“Nếu cô Diệp phủ nhận thì sao?”

Hoắc Lệ Minh suy nghĩ một lát. “Nếu cô ấy phủ nhận rằng bản thân mình chẳng nhìn thấy gì hết thì tôi cũng chẳng còn gì để nói. Có điều, tôi có thể thẳng thắn nói cô ấy có mặt lúc đó và bảo các vị tìm đến cô ấy để hỏi, như vậy theo các vị, lời làm chứng của tôi có đáng tin không? Tôi nghĩ các vị ở đây cũng ít nhiều có được câu trả lời rồi. Cuối cùng, tôi chỉ muốn nhắc lại một câu. Mỗi từ tôi nói đều là thật, không có nửa lời gian dối.”

Liên Gia Kỳ đã trần thuật lại sự việc, còn có cả lời làm chứng của Hoắc Lệ Minh, thái độ của cả hai đều vô cùng bình tĩnh khiến con mắt lão luyện của các phóng viên cũng không phân biệt được thật giả thế nào. Nhân vật cô Dư này có phải là người do Liên thị mua chuộc không? Dường như họ đều đã tám đồng là không thể. Ngày hôm đó, việc Liên Gia Kỳ giúp mẹ con họ không còn nghi ngờ gì nữa.

Phương diện này không thể đào bới thêm được tin gì có giá trị nữa, các phóng viên chuyển chủ đề hỏi chuyện vụ tai nạn giao thông tám năm trước. “Anh Liên Gia Kỳ, giờ tôi tin anh đã có lòng tốt giúp đỡ mẹ con cô Dư. Nhưng tôi muốn hỏi lại một chút, sau khi đâm xe vào ông Diệp Chấn Hùng trên đường Xuân Quang tám năm trước, tại sao anh lại chọn cách bất chấp tất cả để bỏ trốn? Nếu năm đó, anh thể hiện một chút trách nhiệm thì bây giờ cũng không phải đối diện với nhiều vấn đề đau đầu như thế này.”

Câu hỏi vừa được nêu lên, không ít người đã hùa theo.

“Đúng vậy. Anh Liên, anh nói về vụ tai nạn tám năm trước đi.”

“Tôi được biết, khi đâm vào nạn nhân, anh đang chạy với tốc độ rất nhanh. Anh có nghĩ đến an toàn của người đi đường hay không?”

“Sau khi đâm vào người đi đường, anh không dừng xe lại mà còn quay đầu bỏ trốn. Xin hỏi lúc đó, trong lòng anh nghĩ thế nào?”

Các câu hỏi dồn dập và gay gắt khiến mặt Liên Gia Kỳ trắng bệch. Với những câu hỏi nhằm vào cô Dư, anh ta có thể bình tĩnh trả lời nhưng chuyện này, anh ta hoàn toàn bất lực. Đối diện với vòng tấn công của các phóng viên, anh ta cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nhất thời không muốn nói gì.

Anh ta im lặng một lúc, chợt có một giọng vang lên, át đi những câu hỏi của các phóng viên. “Các vị đừng làm khó anh trai tôi nữa. Chuyện tai nạn xe tám năm trước, người lái xe thực sự là tôi. Anh trai đã chịu tội thay tôi.”

Một câu nói khiến cả phòng họp báo trở nên im lặng, yên tĩnh đến mức dường như có thể nghe rõ từng hơi thở. Tất cả mọi ánh mắt đổ dồn về phía phát ra giọng nói đó thì thấy một cậu thanh niên mặt mày sáng sủa, vóc người cao ráo đang đứng ở cửa. cậu ta mặc bộ đồ jeans và đeo chiếc ba lô du lịch trên lưng, dáng vẻ vô cùng phong trần. Rõ ràng cậu ta đã vượt cả một chặng đường dài từ đâu đó về đây.

Nhìn thấy chàng trai trẻ bỗng nhiên xuất hiện, Liên Gia Kỳ vô cùng bất ngờ, đứng phắt lên. “Gia Ký, sao em lại quay về?”

Chương 15

 

Ngày mai bà Điền Quyên có thể ra viện. Chiều này, Điền Điền đã thu dọn trước đồ đạc để mang về và quét dọn lại nhà cửa. Cô phải dọn dẹp sạch sẽ tinh tươm thì mới có thể đón mẹ ra viện về ăn tết.

Khi cô còn đang trên đường về nhà thì Du Tinh gọi điện thoại tới. Cô mỉm cười bắt máy: “Thế nào? Không phải cậu hối hận vì đã đồng ý đến dọn dẹp giúp tớ rồi đấy chứ.

Du Tinh đã sớm nhận lời với Điền Điền, hôm nay sẽ đến nhà giúp cô dọn dẹp nhà cửa. Bản thân cô ở nhà chuẩn bị đón tết cũng chỉ giúp mẹ lau cửa sổ mà thôi. Thế mà lần này, cô này lại chịu đến giúp cô. Khi đó Điền Điền chỉ cười nói: “Được rồi. Bây giờ cậu nói thì dễ nghe thế, chỉ sợ hi chuẩn bị đến lại có việc bận gì đó thôi.”

“Không đâu. Điền Điền, tớ có chuyện muốn nói với cậu.”

“Chuyện gì vậy?”

“Sáng nay, Liên thị mở cuộc họp báo. Trên mạng đăng tin mới nhất đấy. Tớ vừa xem xong.”

“Còn có tin mới nhất gì nữa? Lại có thêm tư liệu sao?”

“Đúng vậy. Thông tin rất bất ngờ. Điền Điền, nói ra có thể cậu sẽ thấy khó tin. Hóa ra, người đâm xe hại chết bố cậu năm đó không phải là Liên Gia Kỳ mà Liên Gia Ký, em trai anh ta.”

“Cái gì?”

Điền Điền bàng hoàng cả người, khó mà tin nổi. Cô đứng sững như một tảng đá, đầu óc trống rỗng. Cũng không biết bao lâu sau, cô mới sực tỉnh sau những tiếng “Alo, alo” trên điện thoại của Du Tinh. Giọng cô run rẩy, cô không dám tin, bèn hỏi lại lần nữa. “Du Tinh, cậu vừa nói gì?”

Du Tinh lặp lại từng từ rõ ràng: “Hóa ra, , người đâm xe hại chết bố cậu năm đó không phải là Liên Gia Kỳ mà Liên Gia Ký, em trai anh ta.”

“Điều này là…do ai nói?”

“Chính miệng Liên Gia Ký, em trai anh ta nói ra. Cậu ta bỗng nhiên xuất hiện trong buổi họp báo, thừa nhận mình chính là người lái xe gây tai nạn tám năm trước. Anh trai cậu ta đã đứng ra nhận tội thay. Cậu ta còn kể lại sự việc cực kỳ rõ ràng. Trên mạng có đăng chi tiết đấy, cậu về nhà xem rồi sẽ rõ.”

Môi Điền Điền run run, mãi sau mới thốt được một từ: “Ờ!”

Giọng Du Tinh có phần lo lắng: “ Điền Điền, cậu không sao chứ?”

“Không sao. Du Tinh, lát nữa cậu đừng đến nhà tớ nhé! Tớ muốn yên tĩnh một mình”

Sau khi ngắt điện thoại, Điền Điền đứng sững người tại chỗ. Kẻ thù mà cô hận suốt tám năm qua, lúc này cô mới biết thực ra mình nhầm người. Đột nhiên, cô gái trẻ không biết nên đối diện với sự thật này như thế nào.

Lá rơi dày đặc phủ kín con đường mùa đông. Lá khô vàng tầng tầng lớp lớp tạo nên cảm giác thê lương. Lòng Điền Điền cũng rối bời như lớp lá rụng đó, bất lực trước số phận.

*****


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Teya Salat